Tôi là một SONE đến sau. Tôi chỉ mới biết tới họ vào tháng 6 năm 2010. Và khi nhìn lại tất cả, tôi muốn đặt bút viết. Có thể đó là một trong những hối tiếc của tôi trong suốt phần đời còn lại: rằng tôi đã không trở thành một Sone sớm hơn.
Chỉ cần nghĩ đến việc viết xuống những dòng cảm xúc của mình, cũng đủ khiến tôi xấu hổ muốn chết. Trước đây, tôi là người hâm mộ đủ thứ trên đời này. Nhưng lại chưa bao giờ giành tình cảm quá nhiều cho những điều đó, và trời nên điên cuồng vì 9 cô gái là điều tôi còn chẳng thể tưởng tượng nổi. Okay, tôi chưa bao giờ thấy thoải mái khi phải lãng phí kiểu tình yêu đơn phương như vậy.
Khi tôi càng cố gắng tìm cách phân tích thì chỉ làm mọi thứ rối tung cả lên. Không thể hiểu nổi một thằng con trai đã 28 tuồi (thời điểm khi tôi đang viết bài này) như tôi lại có thể điên lên vì các cô gái quốc tịch khác. Kể cả nghĩa đen lần nghĩa bóng, Họ ở một thể giới khác tôi. Cách xa tôi hàng ngàn dặm. Nhưng có một điều nào đó ở đây, trong thâm tâm mình, Khi tôi càng hiểu họ thì tình cảm tôi giành đến họ càng nhiều hơn. Điều này thật không giống với tình yêu bình thường bên trong sâu trái tim, bạn thực sự mong muốn người đó sẽ đáp lại tình cảm của mình, Nhưng ở trường hợp này, nếu họ đáp lại sự yêu mến của tôi thì đó chỉ là phần thưởng mà thôi. Tôi hài lòng với thực tế rằng tôi yêu họ mất rồi. Giờ đây, tôi biết mình cũng là một trong nhiều Sone chìm đắm trong sự mênh mông của biển hồng. thể giới của Soshi.
Nói thẳng tuột ra, sự thật thế nào, những thứ tạo nên để Soshi-điều duy nhất. Có rất nhiều người kể cả tôi đây đã ca ngợi họ về tính chuyên nghiệp trong công việc, sự khiêm tốn và trung thực. nên tôi sẽ không lặp lại nữa.vì các bạn cũng biết rồi, Vâng, tôi đồng ý với tất cả điều trên, nhưng nếu thử đối diện với nó, thì cũng có rất nhiều ban nhạc và các nghê sỹ khác đều giống như vậy. Khách quan mà nói, nếu so sáng SNSD với nhiều thần tượng khác thì chính họ cúng chẳng nổi bật. thậm chí còn có nhiều idols khác tài năng và nổi tiếng hơn nữa. Nhưng tại sao SNSD vẫn luôn gây chú ý đến vậy?
Trong tất cả các thần tượng Kpop, tại sao chỉ riêng SNSD tìm được đường đến trái tim tôi. Tôi đoán đã có những thứ mà tôi vẫn chưa nói ra, Một trong những thứ tôi rất rất yêu họ là sự “ adorkableness” (đángyêuvuinhộn) Không hề che dấu điều gì trước ống kính, hay trước khán giả, sự dorky của taeyeon, cách ngẫu hứng của Yuri trên sân khấu, phản ững muộn màng của Jessica trước những trò đùa cợt, Và cái tính cách quá thành thật của Hyoyeon đã trở thành điển hình nhất về bản chất con người cô ấy. đôi mắt cười của Tiffany, những Aegyo không bao giờ hết của Sunny. Câu nói chọc cười đầy cơ hội của Sooyoung, nét mặt hài hước của yoona, và sự ngây thơ đến thú vị của Seohyun. Tất cả đã khiến họ trở nên cuốn hút nhiều hơn cả. Có thể nếu nghĩ khác , bạn thực sự không mong đợi -Idol nữ trong trường hợp này- xử sự theo cách như vậy. và SNSD lại có điều đó. T_T… và khi nhìn họ như vậy thật quá sức đáng yêu. Phía sau những bước nhảy, khuôn mặt xinh xắn, đôi chân giết người, và khả năng ca hát, chỉ đơn giản là trái tim của những cô gái.
Nhưng tiếng cười không phải là tất cả. Rõ ràng, con đường để họ trở thành một trong những thần tượng Kpop hàng đầu không hề đơn giản. tôi nghĩ là, những con người nảy? họ đã có kinh nghiệm nhiều năm của một thực tập sinh: được đào tạo, uốn nắn, thực hành hàng trăm lần mà không biết đến sự kết thúc. Bị chỉ trích, bị đánh giá và hơn thế nữa.. Họ chịu đựng nhiều thứ để có được như hôm nay, Tôi thật sự xúc động khi Taeyeon được thế giới fan thừa nhận cô ấy chính là là một leader thực sự của nhóm. Về cách cô ấy gạt nỗi lo cá nhân để quan tâm từng người trong team mình. về cách cô ấy sợ bản thân không đủ tốt để đáp lại sự mong đợi của các thành viên. Và có một chi tiết ấn tượng mạnh với tôi… Taeyeon khi ấy còn là cô nhóc trong GGTS. Ở nơi cây cầu ấy… nó thực sự là một khoảnh khắc vô giá. Và sau đó bạn thấy tất cả các antis bashing họ ở khắp mọi nơi với mọi cơ hội. tôi đã khóc khi đọc những dòng kể về Tiffany và con đường đưa cô ấy trở thành một phần SNSD. Về cách cô ấy cố gắng giữ sự mạnh mẽ và suy nghĩ tích cực trước mọi thứ đang ném vào cô ấy. tôi cũng rất mừng vì Seohyun vẫn tới trường, hoàn thành mọi lịch trình làm việc bất chấp những gì người khác nói sau lưng. Và Sự ngọt ngào ấm áp của Sooyoung khi nói với taeyeon và Tiffany rằng sẽ ổn hơn nếu cần một ai đó, cô ấy sẽ luôn ở bên cạnh nếu họ cần.
Rồi Những giọt nước mắt, đó là những lần duy nhất tôi để mình khóc khi tôi xem Complete và Dear mom. Đơn giản rằng tôi không thể ngăn được những giọt nước mắt luôn sẵn trào ra. Tôi sẽ luôn thấy đắng buốt nơi cổ họng khi nghe nó. Thường tình, nước mắt sẽ ngừng lại sau một khoảng thời gian, nhưng không phải với họ, không phải lúc này. Nó cũng đã diễn ra khi tôi xem lại cảnh họ nhận giải MB lần đầu và khi thắng giải ở Melon Music 2009. Tôi biết tới, ý nghĩa của thứ sức mạnh đó, họ mạnh mẽ hơn tôi.
Tôi có nên đánh giá cao tất cả những khó khăn mà họ đã và đang vượt qua, Tôi cũng có thể cảm hiểu cảm giác gánh nhiều trách nhiêm trên vai là như thế nào. Tôi không biết chúng có khác nhau nhiều không, khi phải nỗ lực để thích nghi với từng môi trường cụ thể, Bản thân tôi nhiều khi cũng lo lắng khi muốn giúp đỡ người thân xung quanh mà tôi luôn quan tâm tới. tôi biêt là nó khó khăn thế nào khi luôn phải giữ lửa cho loại sức mạnh này. Chính tôi đây, chỉ đối phó với những việc thường ngày thôi cũng đã muốn kiệt sức rồi.
Bày tỏ như thế, nói tất cả mọi điều về bản thân mình là cách họ đã tìm thấy một chỗ trong tim tôi. Lắng nghe bài hát của họ đã thực sự trở thành thói quen hàng ngày của mình. Và điều tuyệt với khi nghe các bài hát đó tôi nhận thấy nhiều cảm xúc đan xen bởi nhiều tính cách khác nhau được đưa vào lời hát. Như cảm nhận từ nhiều cách vậy. Họ không bị bó buộc bởi điều gì, Trong Gee , kissing you, way to go những cô gái rất dễ thương và nữ tính, Genie và run devil run họ lại trình bày một khía cạnh sexy. Sau đó Tôi thấy trong GG và ITTNW là một nhóm những cô gái trẻ đang tràn đây hy vọng , cảm hứng để thực hiện ước mơ. Baby baby, Honey. Oppa nappa, và star star star là những cô gái nhỏ cô đơn khát khao được yêu. Và Complete với Dear mom khiến những trái tim ngập tràn ngập trong sự yêu thương, Họ chỉ đơn giản là không giữ nguyên một hình ảnh đơn thuần. Ngoài việc xuất hiện đa dạng nhiều cá tinh khi ca hát và nhảy múa trên sân khấu, họ còn muốn trình bày tất cả những cảm xúc của một cô gái thời đại này đang có, ngay cả trong bài solo và song ca, họ chìm ngập trong cảm xúc khiến tôi tư hỏi, có phải các cô gái đã từng trải qua những thứ tương tự như ý nghĩa của bài hát này? Rồi tôi nghe taeyeon hát If và Can you hear me. By myself của tiffany và girl meet love (với k.will) , one year late của jessica(với Onew), và Seohyun của It's Okay Even If It Hurts và một vài bài khác của nhóm. Đó là tất cả chỉ riêng với vài hát của họ. Đến bây giờ, cách họ xuất hiện trên truyền hình và chương trình TV chỉ thúc đẩy thêm suy nghĩ của tôi là đúng.. Sự chân thành với nhau khi họ chia sẻ những trải nghiệm mới, đến nay chỉ đơn giản là tình yêu đã kết nối họ lại với nhau. Những lý do đó cũng đã quá nhiều cho SONEs tiếp tục cổ vũ họ họ bằng mọi cách, trong đó có tôi.
Họ không hoàn hảo, dĩ nhiên. Nhưng vậy có sao không? Đời này có mấy ai như vậy? Không có ai hoàn hảo cả. Ngay cả tình cảm của tôi dành cho họ cũng không hoàn hảo. Như khi tôi xem Hello Baby, tôi không hề thoải mái với một số hành động của họ - như sử dụng thực phẩm để chọc nhau (những người nghèo sẽ nghĩ sao? suy nghĩ về sự lãng phí thực phẩm trong tôi reo lên ), hoặc để Kyungsan lại cho nhân viên chăm sóc khi họ chơi đùa xung quanh (tôi nghĩ làm sao show này có thể để họ học được cách làm mẹ bằng tất cả việc này?). Một vài lân khi tôi thấy một số buổi biểu diễn rõ ràng là lip-synced (thôi nào, nếu bạn làm điều đó thì ít nhất là đừng làm nó trông quá rõ ràng là như vậy)
Tôi đã nhìn và cảm nhận tất cả những điều này trong bốn tháng (như bài viết này) và tôi đã trở thành Sone. Tôi không thể giải thích tại sao, nhưng tôi thật sự chân thành giành yêu thương đến họ. Tôi còn tự ngạc nhiên hơn cả bản thân mình, với trái tim đang đập này, tình yêu là dành riêng cho tất cả 9 cô gái ấy . Xem họ biểu diễn trên sân khấu, tham gia thảo luận trên các diễn đàn, tôi thấy mình cười với họ khi họ vui và nghẹn ngào khi họ khóc. Mỗi khi tôi nghe hoặc xem Gee và Oh! Tôi nhảy múa. Mỗi khi tôi nghe Dear mom hay complete….. thưa các bạn, tôi đã khóc. Một thực tế nữa, tôi nhận thấy rõ ràng nhất khi tôi nghe tin họ bị bệnh (đặc biệt là khi tôi nghe nói Taeyeon đang thường xuyên bị bệnh hơn) hoặc khi họ bị thương (gần đây nhất là chấn thương mắt cá chân của Tiffany và biểu hiện mệt mỏi của Jessica trong Concert SM Town Seoul). Tôi thực sự phát điên lên khi nghe tin các cô gái đã không được điều trị tốt cho công việc mà họ đã phải bỏ sức vào nó (họ không được bồi thường đủ cho những lần xuất hiện trên TV như thế, lệ phí biểu diễn, rồi cắt giảm cả doanh thu của họ). Tôi càng biết về họ, thì mọi cảm xúc lại nhiều hơn. Ngay cả khi tôi viết này xuống trái tim tôi chỉ dành cho họ.
Tuy nhiên, tôi biết rằng một ngày nào đó tình yêu tôi dành cho Taeyeon, Jessica, Sunny, Tiffany, Hyoyeon, Yuri, Sooyoung, Yoona, và Seohyun cuối cùng sẽ dần phai nhạt. Nhưng cho đến khi đó, thực sự tôi muốn hành động nhiều nhất và tốt nhất không bỏ lỡ mọi cơ hội mà tôi có được, để có thể nói rằng tôi đã yêu họ bao nhiêu, rằng họ đã giữ chặt trái tim tôi đến thê nào. Và cũng có thể, ngay cả khi tình yêu này đang mờ đi, có một điều có lẽ tất cả sẽ vẫn còn, khi bây giờ là SNSD, kể từ nay là SNSD, thì mãi mãi là SNSD !
Và nếu có ai đó hỏi tôi tại sao, tôi chỉ nói" Tại sao không? I chỉ làm thôi." ( why not? I just do.)!
"chúng tôi sẽ luôn có gắng hết mình đề các bạn không bao giờ phải thất vọng khi là fan của SNSD" -taeyeon
Cre:RickLovesSNSD@soshified.com
trans:trinhsk @ 360kpop.com
Đăng nhận xét